Câu chuyện tình thương
Có một cậu bé sống cùng người mẹ ở cạnh bìa rừng. Khi cậu bé bắt đầu biết kiếm củi, nấu cơm, bà mẹ bèn đưa cậu bé vào rừng. Cậu bé van xin người mẹ hãy cho cậu trở về, bởi vì cậu vẫn còn rất yếu đuối. Bà mẹ kiên quyết dứt tay áo ra đi.
Cậu bé gào khóc giữa rừng sâu cho đến khi mệt lả, bèn phải đứng dậy đi kiếm cái ăn. Ngày qua ngày cậu luôn phải sống trong sự tỉnh giác nếu không sẽ bị thú rừng ăn thịt.
Một lần cậu gặp một con rắn hổ mang đang chuẩn bị lao đến. Ngay trong lúc đấy cậu chợt trách mẹ mình: “Sao lại nỡ để con giữa rừng hoang dại? Chẳng lẽ mẹ không thương mình?”. Ý nghĩ chợt lóe lên rồi biến mất. Cậu lao vào cuộc chiến sống chết với con rắn và cuối cùng cũng giết được rắn.
Cuộc sống trong rừng với biết bao nguy hiểm rình rập đã tôi luyện cậu trở thành một người đàn ông cường tráng, khỏe mạnh. Nhưng những suy nghĩ về việc vì sao mẹ cậu bỏ rơi cậu vẫn luôn canh cánh trong lòng.
Cậu tìm đường trở về căn nhà cũ. Và khi vừa về đến nhà cậu thấy mẹ mình đang nằm trên giường hấp hối. Cậu ùa vào lòng mẹ, khóc nấc lên. Mẹ cậu mới nói với cậu rằng: “Mẹ hiểu những vất vả mà con đã phải chịu đựng suốt những năm tháng qua. Ngày mẹ thấy con rắn hổ mang vồ lấy con, mẹ rất muốn lao ra để giúp con. Nhưng mẹ ghìm lại, vì mẹ hiểu mẹ sẽ không ở bên con cả đời được. Mẹ vẫn luôn dõi theo con trong suốt những năm qua và bây giờ mẹ đã yên tâm nhắm mắt. Mẹ yêu con.”
Câu chuyện cảm động của người mẹ đối với đứa con thân yêu.
Yêu thương đôi khi không phải là cứ luôn ở bên cạnh để động viên, nâng đỡ. Yêu thương đôi khi lại là đẩy ra xa một cách có trí tuệ. Dõi theo những người chúng ta yêu thương trưởng thành qua những gian lao.
– Sưu tầm –